Thường ngày cô đã cười cho qua rồi đi nơi khác, hôm nay lại nhíu mày nhìn hắn rôi lên tiếng:
“ Xin lỗi, tôi mù rồi cho nên mới không thấy được anh”.
“…….”.
Triệu Thần Hy không nói gì, đúng hơn là hắn không dám nói. Sợ xảy ra chuyện giống hôm trước thì chị hắn thực sự sẽ ném hắn ra đường mất.
Chỉ còn cách xoay người rời đi.
Lý Uyên ai oán nhìn cái tên tự dưng gây chuyện rồi bỏ đi.
Dạo gần đây cô luôn khó ngủ. Đứa bé trong bụng lớn dần, bụng to ra, ngay cả vết rạn da cũng bắt đầu xuất hiện, đêm đến cô nằm trên giường, trở mình thôi cũng gặp khó khăn.
Ngay cả tắm rửa, đi vệ sinh cũng phải có người giúp đỡ.
Mỗi sáng thức giấc, loay hoay ngồi dậy cũng mất hết cả buổi.
||||| Truyện đề cử: Ly Hôn Có Vẻ Khó |||||
Cũng may có tiểu Dĩ giúp đỡ, nếu không chắc phải nằm trên giường mãi.
Thời gian trôi qua không nhanh không chậm, bươc sang tháng thứ 7 khi mang thai, cô bắt đầu xuát hiện sữa non, vì thế cho nên ngực căng cứng và rất đau, khiến cho cô ngứa ngáy và khó chịu vô cùng.
Phụ nữ mang thai, tuy nói là thiên chức, nhưng nỗi khổ mà nó mang đến nếu không trải qua thì không thể nói trước được.
Cô ngồi ở vườn hoa tắm nắng, cơ thể không thoải mái, tính tình cũng cáu gắt hơn, ít nói chuyện và lầm lì hơn trước đây rất nhiều.
Không chỉ có sữa non, mà thỉnh thoảng sẽ xảy ra vài triệu chứng đau thắt ở bụng dưới, nghe bác sĩ nói càng về những tháng sau thì sẽ càng thường xuyên hơn.
Đứa bé nằm trong bụng, thỉnh thoảng sẽ đá vài cái, Lý Uyên vuốt vuốt cái bụng, hờn dỗi mà nói:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]