Lý Uyên cố nén giọng nói run rẩy, hít một hơi sâu rồi nói:
“ Quá khứ của cô … tôi biết hay không thì có vấn đề gì?”.
Kiều Uyển Nhi nhìn đàn cá, trêu chúng như cách mà Lý Uyên lúc nãy đã làm, nhàn nhạt lên tiếng:
“ Cô biết lúc còn ở nhà cha mẹ ruột, tôi không được tự do quyết định cuộc sống của mình. Hôm nay tôi cũng biết được cô sống không dễ dàng gì”.
“ Vì tương lai mà phải tính toán đủ đường. Tôi và cô về căn bản không giống nhau nhưng lại có điểm tương đồng, tôi chế nhạo cô thì có lợi ích gì?”.
“…….” - Lý Uyên liếm liếm khoé môi vẫn còn chút mặn của máu, gắng nói:
“ Trước đó tôi có ý chen chân vào cuộc sống của cô cùng với Dươ … với Lục tổng, nay trở nên chật vật thế này, không phải cô nên vui mừng rồi châm chọc hay sao?”.
“ Tôi đúng là có chút không thích cô, nhưng tôi cũng không tiểu nhân đến mức thấy người khác gặp nạn liền hả hê khoái chí rồi đâm sau lưng một nhát. Con người tôi đây, ghét ai thì sẽ ra tay ngay lập tức”.
“……..”.
Lý Uyên gượng cười, trong lòng rối bời.
Ông trời vì muốn trừng phạt cô cho nên mỗi lần cô chật vật đều để Kiều Uyển Nhi thấy được có phải không?
Kiều Uyển Nhi nhìn cô, cảm thấy bản thân không thân thiết gì, nói nhiều chỉ làm cho người ta chán ghét liền đánh nhanh rút gọn:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]