Tiểu Dĩ bế Lạc Lạc, từ phía xa đã nhìn thấy bóng dáng Triệu Thần Hy đang đứng cùng Lý Uyên.
Thiếu gia... chẳng lẽ... lại định châm chọc chị Uyên?
Bây giờ Anh tỷ đang ở công ty, mình thì chỉ là người làm, không có quyền can dự vào...
Cứ để mặc thế kia... thiếu gia... nuốt sống chị Uyên mất!!!
Ơ, chị Uyên đi rồi, thiếu gia cũng không đuổi theo. Phù~
Hại cô bé lo lắng một phen.
Tiểu Dĩ bế Lạc Lạc đi đến bên xích đu, Lý Uyên cũng ngừng đu đưa, thu liễm gương mặt âu sầu rồi nói:
“ Bé cưng có quấy phá em không?”.
“ Không ạ, ngoan lắm”.
“ Vậy thì tốt”.
“………”.
“ Vào nhà thôi”.
“ Dạ”.
Trên hành lang, hai cô gái chẳng nói với nhau lời nào. Tiểu Dĩ bộ dạng muốn nói nhưng lại thôi, cuối cùng vẫn là không nhịn được, khẽ giọng:
“ Em nghe mọi người nói, chị... sắp rời khỏi đây... thật sao ạ?”.
Lý Uyên nghe thấy cô bé hỏi vậy, xoay lại nhìn.
Biểu cảm quan tâm của tiểu Dĩ khiến cho cô không thể nói tránh qua chủ đề khác, chỉ có thể thở dài rồi gật đầu.
“…….”.
Tiểu Dĩ không nói gì nữa, cả hai lại im lặng bế đứa bé gái đang hiếu động vào nhà.
Cho bé uống sữa, bé con lại lăn ra ngủ.
Lý Uyên viện cớ mệt, đi lên phòng.
Cô ngồi ở bàn làm việc cạnh khung cửa sổ tìm kiếm thông tin về mặt bằng giá rẻ, đồ trang trí...
Cộc cộc...
Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517851/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.