Lý Uyên ngồi bên cạnh nắm tay rồi nhìn hắn một hồi lâu, Triệu Tử Anh nhiều lần đến bảo cô nghỉ ngơi nhưng vẫn không được.
Cô thở dài, cố gắng phấn chấn rồi nói với Triệu Tử Anh:
" Phía Lạc Lạc em thực sự không yên tâm, chị trông con bé giúp em nhé … em sẽ ở lại đây, đến khi Thần Hy tỉnh, em sẽ gọi điện cho chị".
" Nếu em đã kiên quyết như thế thì … được rồi, ở bên cạnh trông nom thằng bé giúp chị, nhưng đừng có quá sức đấy, nếu mệt thì phải nghỉ ngơi".
" Vâng".
Triệu Tử Anh vỗ vỗ lên vai cô, như đang ngầm giao lại trách nhiệm chăm sóc. Cô ấy bước ra ngoài, bấm điện thoại rồi vừa đi vừa mắng, cố gắng tiết chế để không gây ồn ào:
" Anh bị điên à, chỉ có việc thông báo mà cũng quên, não bỏ lại trong phòng phẫu thuật rồi hay gì?!".
_________
Phòng bệnh riêng không có ai làm phiền, cô gái nắm lấy tay người đàn ông đặt lên má, ánh mắt cô long lanh chứa đầy sự quan tâm và lo lắng.
" Hy … anh mau tỉnh lại đi, em sẽ không giận hờn vô cớ nữa … sẽ cho anh cơ hội, sẽ quan tâm đến anh nhiều hơn, sẽ không chia giường hay cho anh ngủ ở sofa nữa".
Triệu Thần Hy vẫn hôn mê, còn cô thì nắm lấy tay hắn.
Trong một không gian đen tối, người đàn ông đang bế con gái, bên cạnh hắn là vợ, trông cô dịu dàng vô cùng, còn mỉm cười với hắn, Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517413/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.