Giường ngủ được thiết kế dưới đất, sàn nhà được trải thảm lông êm ái để tránh trẻ nhỏ tinh nghịch lỡ đâu bị té thì cũng không sao.
Sau khi dùng xong bữa sáng thì gia đình ba người ra vườn rồi làm một bàn trà nhỏ, Triệu Thần Hy đã làm thêm một cái lều nho nhỏ, dù Lạc Lạc có buồn ngủ thì cũng không cần phải bế vào trong nhà, lại thêm bàn trà ngồi bệt, cả hai có thể vừa trông con vừa hàn huyên.
Con gái nhỏ đúng là không khiến cha thất vọng, chạy vào lều chơi thật vui, lát sau lại tiếp tục ngủ.
Gió thổi vi vu, không khí mát mẻ, Lý Uyên cũng không thể cưỡng lại cảm giác dễ chịu này, cô nằm xuống thảm.
Vì thảm chỉ đủ để ngồi, đôi chân của cô chạm vào cỏ, có hơi ngưa ngứa nhưng khi đã quen lại mát mẻ, khá thú vị.
Tối đó, Triệu Thần Hy tắm xong đi ra ngoài thì đã thấy vợ và con gái đang nằm ngủ, Lạc Lạc ngủ rất ngon, trên gương mặt của người đàn ông cong lên nụ cười. Hắn nằm xuống giường, con gái nằm ở giữa, khung cảnh bình dị mà ấm áp.
Trước giờ ngông cuồng, luôn chạy theo những cuộc vui bên ngoài mà không nghĩ đến thì ra được ở bên cạnh người mình yêu lại hạnh phúc đến thế.
Sáng hôm sau, cô bị đánh thức bởi tiếng điện thoại.
Lý Uyên vẫn còn muốn ngủ, lười biếng ấn nghe rồi áp điện thoại lên tai:
" A lô…".
Bên kia đầu dây là tiếng cười đùa vui vẻ của Hạ Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517404/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.