Đúng lúc này tiếng chuông cửa lại vang lên lần nữa. Trên màn hình xuất hiện một người đàn ông mặc tây trang mang giày da rất nghiêm chỉnh.
Giang Nhiễm vội vàng kêu lên: "Có người tới tìm anh kìa! Có khách tới nhà——"
Tiêu Mộ Viễn ngẩng đầu, nhìn về phía màn hình.
Đó là trợ lý của anh, Tưởng Thành Công.
Nhìn thấy trợ lý, Tiêu Mộ Viễn liền nhớ ra sáng nay mình có một cuộc đàm phán quan trọng, trong nháy mắt lý trí liền quay về.
Anh quay đầu lại, véo cằm Giang Nhiễm: "Sẽ có lúc tôi tính sổ với cô."
Giang Nhiễm mỉm cười: "Anh đang vội, tôi sẽ không chậm trễ anh làm việc đâu."
Tiêu Mộ Viễn nhìn vẻ mặt tươi cười như được giải thoát của cô, cơn giận còn chưa tiêu tán, đưa tay véo eo cô một cái.
".....??" Giang Nhiễm vô thức nhìn anh.
Tiêu Mộ Viễn hoảng hốt, không nói một lời, đanh mặt đứng dậy.
Mẹ nó, eo người phụ nữ này thật nhỏ! Vừa nhỏ vừa mềm, xúc cảm tốt đến đòi mạng!
Vừa rồi anh phải dùng hết sức lực đối chọi với bản năng mới có thể buông cô ra.
Tiêu Mộ Viễn đi đến huyền quan, chỉnh sửa lại cúc áo và cà vạt, quay đầu lại nhìn, sau khi xác nhận Giang Nhiễm đã sửa sang lại quần áo thật tốt mới mở cửa ra.
Trợ lý Tưởng Thành Công ở ngoài cửa khom người chào, Tiêu Mộ Viễn nhàn nhạt gật đầu, cất bước rời đi.
Thẳng đến khi ngồi trên xe đến công ty, Tiêu Mộ Viễn vẫn còn đắm chìm trong xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-ngot-ngao/2474237/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.