Lạc Tử An sau khi rời khỏi phòng liền lái xe ra về.
Trên đường đi anh không tài nào tập trung lái xe được. Câu nói khi nãy của Đường Gia Bảo vẫn luôn quẩn quanh trong đầu anh từ lúc đó đến bây giờ..
Lạc Tử An có chút trầm mặc, lần đầu tiên anh phải bận lòng về một câu nói của người khác..
Mặc dù rất tức giận với câu nói của ông ta nhưng Lạc Tử An cũng không khỏi suy ngẫm. Đến người ngoài như Đường Gia Bảo còn phải chế giễu anh là một người giả tạo, toan tính. Vậy mà chính bản thân Lạc Tử An từ trước đến nay vẫn luôn coi mình là hoàn hảo nhất..
Mọi việc anh làm dù cho có sai đến đâu thì anh vẫn cố kiếm cho mình một lý do để thoái thác..
Ngay cả việc Lạc Tử An liên tục làm tổn thương Hạ Băng anh cũng có lý do..
Bây giờ ngẫm lại, Lạc Tử An có chút hối hận với những gì mình đã gây ra cho cô..
Đáng lẽ ngày đó anh không nên xuất hiện ở bữa tiệc..
Để anh không phải gặp Hạ Băng và cũng không gây ra nhiều tổn thương cho cô như vậy..
..
Tại phòng ngủ của mình, Hạ Băng vẫn không hề hay biết về suy nghĩ của Lạc Tử An. Cô vẫn cặm cụi làm nốt phần việc còn đang dang dở của hôm nay..
Hạ Băng cảm thấy dường như từ lúc mà Đường Hoa Linh xuất hiện, cô đã không còn yêu Lạc Tử An như trước. Cũng không cần phải bận tâm về những câu nói hay hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646879/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.