"Ây..mới nói có câu mà đã bị cậu phát hiện ra tôi uống rượu rồi. Sao? Cậu gọi tôi là muốn giao việc gì đây?"
Dù bị Lạc Tử An thẳng thừng mà vạch trần việc bản thân uống rượu nhưng Phương Ngữ vẫn không hề thấy lúng túng. Tựa hồ như y cũng đã quen việc này lâu rồi..
Hơn nữa giọng điệu của Phương Ngữ cũng có chút lười biếng. Không hề mang dáng dấp của một trợ lý gì cả..
Nếu như là bình thường khẳng định Lạc Tử An đã sớm đầu đầy hắc tuyến vì thái độ như vậy của nhân viên nhưng người trước mặt này lại khác..
Phương Ngữ không chỉ đơn thuần là cấp dưới của anh. Y là bạn thân thuở nhỏ của Lạc Tử An, cậu ấm của Phương gia.
Từ khi còn bé, Phương Ngữ và Lạc Tử An đã rất thân dù cho hai người có hơn nhau một tuổi. Nhưng đó không phải là vấn đề quan trọng..
Sau này khi lớn lên, vào lúc ba mẹ Lạc Tử An qua đời, Lạc thị rơi vào tình thế nguy cấp, Phương Ngữ đã giúp đỡ anh rất nhiều.
Nói Phương Ngữ là cổ đông lớn nhất nhì Lạc thị cũng không sai nhưng mà y lại không thích cuộc sống quá đỗi nhàm chán như vậy. Phương Ngữ thích trải nghiệm cuộc sống khó khăn, vất vả nên đã xin Lạc Tử An cho y làm trợ lý của anh..
Công việc này không yêu cầu thể lực phải thật lớn nhưng lại yêu cầu kinh nghiệm cao cùng thái độ làm việc nghiêm túc. Đã là trợ lý, đặc biệt là trợ lý của Lạc Tử An thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646877/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.