"Ừm.. thời gian là bao giờ?" Hạ Thần vẫn không biểu lộ một chút cảm xúc gì trên gương mặt. Chỉ có điều hàng lông mày khẽ nhíu lại của ông đã bán đứng bộ dáng giả vờ bình tĩnh này của Hạ Thần..
Hạ Băng biết tâm trạng ba mình hiện tại không được ổn định như vẻ bề ngoài của ông. Nhưng cô cũng không muốn bàn sâu về vấn đề này. Việc cô quan tâm là trả lời câu hỏi của Hạ Thần.
"Trong giấy có nói là tám giờ sáng của ngày kia. Tại tòa án nhân dân thành phố."
"Vậy thì từ đây đến đó cũng khá xa. Chắc ta phải đi từ sớm rồi đây." Hạ Thần vẫn chỉ lo nghĩ đến việc xa hay gần của tòa án mà không hề quan tâm đến những chuyện khác.
Hàn Nguyệt biết chồng mình đang giả vờ nhưng bà không có ý định vạch trần. Dù sao như vậy cũng tốt, một mình bà chăm sóc Hạ Thần là đủ rồi. Hàn Nguyệt không muốn công việc của cô bị ảnh hưởng nên đã quyết tâm im lặng.
"Còn một việc con cũng muốn nói với ba. Seaht đã đồng ý làm luật sư cho ba lần này."
Ngay khi Hạ Băng vừa dứt lời, đôi lông mày của Hạ Thần càng thêm nhíu chặt. Việc này đúng là nằm ngoài suy nghĩ của ông..
Seaht vậy mà đồng ý làm luật sư cho ông? Vậy chả phải ông sẽ có thêm một phần nhỏ cơ hội cho lần phiên tòa sắp tới sao?
"Cậu ta đồng ý giúp chúng ta thật sao?"
"Vâng.." Hạ Băng ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của Hạ Thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646838/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.