Sáng hôm sau, Hạ Băng đến đúng điểm hẹn mà cả hai đã quyết định vào hôm qua.
Cô đưa mắt nhìn quanh thì đã thấy Seaht ngồi sẵn từ bao giờ.
Dáng vẻ của y hờ hững, vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ để ngắm những dòng xe cộ lướt nhanh qua.
Hôm nay Seaht mặc một bộ đồ không mấy nghiêm túc như mọi khi. Chỉ đơn giản là áo sơ mi trắng cùng quân tây đen. Nhưng cũng khiến cho toàn thân y toát lên vẻ đẹp trai cùng phong lưu. Hạ Băng đoán chừng khí chất ấy phần lớn nằm ở gương mặt sắc cạnh, đôi mắt đào hoa, ngập tràn phong tình và mái tóc dài lãng tử của Seaht kia.
Hạ Băng từng thấy ảnh Seaht ở trên các trang báo luật, là một bộ dáng nghiêm túc. Nhưng hôm nay hình tượng của y khác xa với những gì mà cô suy đoán tối qua.
Không còn là những bộ vest lịch lãm và nghiêm túc. Chỉ còn một bộ dáng hết sức tùy ý, mang đậm phong cách của người làm nghệ thuật. Dù cho Seaht thật sự là một luật sư - cái nghề mà bị thiên hạ đồn là luôn khô khan, tẻ nhạt.
"Xin lỗi vì đã đến trễ. Không biết anh đã đợi lâu chưa?" Hạ Băng kéo ghế ngồi đối diện Seaht. Cô còn luôn miệng nói xin lỗi để thể hiện phép lịch sự của bản thân.
Ánh mắt nhìn ra bên ngoài nãy giờ của Seaht cuối cùng cũng thu hồi lại. Y chuyển tầm nhìn sang người con gái trước mặt.
"Không sao, là do tôi đến sớm." Vẫn là giọng điệu hờ hững ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tron-ven/2646833/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.