Tác giả: Mỹ Linh
Mặt hắn đen ngòm, chắc hắn chưa từng nhận được lời thách đấu nào buồn cười như thế. Nhưng để cho có phần kích thích hơn, tôi đứng ngoài cuộc không ngừng khiêu khích :
"Chẳng nhẽ một ông chú 28 tuổi lại thua một đứa trẻ con? Không nhận lời thì không phải đàn ông."
Hắn hơi khựng lại, vẫn có vẻ đắn đo suy nghĩ lắm. Nhưng có lẽ vì thể diện của một ông chú nên cuối cùng hắn mới khó khăn nói ra một câu :
"Được...được thôi, có gì mà không dám."
Thế là hai người, một lớn một nhỏ cùng sánh bước chơi trò đu quay. Tôi cố tình chọn cho hắn một con thiên nga cực kì diêm dúa, nhìn rất điệu. Chắc hắn đang tức lòi máu ra nhìn cái bộ dáng hắn như đang muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Tôi mặc kệ, có chơi có chịu, tôi hất cằm lên :
"Nhìn gì, còn không mau lên nhanh, sắp chuẩn bị quay rồi."
Cuối cùng thì tôi cũng được vừa ý. Trong cả dàn đu quay đó có mỗi một mình hắn là người lớn, còn lại tàn mấy nhóc bé tẹo. Bộ dạng của hắn vẫn trông thật bảnh bao, áo vest quần âu nhưng lại đang cưỡi trên một con thiên nga công chúa, cái cảnh này thật là có một không hai, tôi phải nhanh tay chụp lại mới được.
Nếu cảnh này mà bị bọn phóng viên bắt được thì hôm sau chắc mặt hắn chiếm trọn các trang báo mất, đường đường là chủ tịch của công ty mà lại không gương mẫu trốn việc để đi chơi đu quay. Bọn nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tinh-yeu/3465442/chuong-16.html