Tác giả: Mỹ Linh
"Chúng tôi là trong sáng."
Trong sáng? Trong sáng cái khỉ mốc í. Ôm ấp nhau như thế mà bảo là trong sáng à. Ừ chắc trong sáng như tâm hồn của anh ta vậy.
"Anh lừa ai thì lừa chứ đừng nghĩ lừa tôi. Tôi thừa biết cái máu dâm dê nhà anh, em gái nuôi chỉ để thịt, ngoài kia chắc cũng không đếm xuể hết em gái nuôi của anh đâu."
Tôi ghét nhất là cái kiểu "Em gái" này, chẳng qua chỉ là cái danh để che mắt thiên hạ mà thôi. Có cô em gái nào mà uốn éo như múa cột lại còn bám dính vào người anh trai thế không?
Thế mà hắn lại còn trưng ra cái vẻ mặt tự mình đa tình nói :
"Bộ dáng này của cô chẳng nhẽ là đang ghen sao?"
"Phụt! "
Tôi che tay bịt miệng lại mà nén cười. Hắn vừa nói cái quần què gì vậy? Ghen? Đúng là cái thứ đàn ông ngu ngốc. Nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ chắc. Xung quanh tôi cũng chả thiếu gì vệ tinh đâu, số đen lắm mới vớ phải thằng chồng như hắn đấy.
Tôi thầm than số phận mình hẩm hiu, đã lấy phải một thằng chồng xấu tính, nhân phẩm kém như hắn thì thôi. Cho đến hôm nay tôi mới biết hóa ra hắn còn bị ảo tưởng sức mạnh nặng nữa chứ. Tôi nhìn hắn ta vẻ mặt thương cảm, bệnh này của hắn quá nặng vô phương cứu chữa rồi.
"Hôm nay tôi mới biết ngoài chuyên cà khịa tôi thì anh cũng có khiếu hài hước đấy. Anh không làm danh hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tinh-yeu/3465434/chuong-5.html