Tác giả: Mỹ Linh
\'\'Mùi vị đúng là nhớ một đời nhỉ ?\'\'
Thật là mất mặt, nhưng tôi là con người cứng đầu lại hay thích đổ vạ nên thất bại này tôi không dám nhận. Nhìn cái gương mặt đắc thắng của hắn tôi nuốt không nổi, tôi cãi lại:
\'\'Còn...còn chẳng phải là do...do bếp nhà anh dởm sao? Chứ bình thường tôi nấu có bị như thế này đâu.\'\'
\'\'Bình thường cô có nấu à ?\'\'
Tôi cứng họng, quả thật bình thường tôi cũng hơi lười, chả động đến việc bếp núc bao giờ. Hắn lại thừa cơ tìm lỗ hổng mà đả kích lại tôi. Thật là quá đáng ghét, không hiểu nổi sao phụ nữ lại bu hắn, nhìn thấy hắn như mèo thấy mỡ nhỉ ? Mắt nhìn quá tệ, con người độc miệng thế này mà cũng yêu thương được.
Như bị chọc trúng nỗi đau, tôi thẹn quá hoá giận, dường như tôi đã gào lên:
\'\'Ừ, tôi nấu dở, tôi lười, tôi không vừa mắt anh chứ gì ? Anh ghét tôi thì nói luôn đi, ghét thì ly hôn luôn đi. Ly hôn thì nhanh dùm tôi còn phải tận hưởng những ngày tháng tươi đẹp khi không có anh.\'\'
Tôi cứ thế mà tuôn ra là một tràng, hét xong tôi muốn khản giọng luôn. Hắn thật không biết đúng sai, là ai ôm ấp tình nhân ở bên ngoài chứ, tôi đã phải bỏ công sức nấu ăn, cố gắng để nịnh nọt yêu thương hắn, mà hắn lại thái độ như thế thì ai mà chịu nổi.
Trái lại với vẻ đanh đá chua ngoa của tôi, hắn chỉ bình tĩnh nói:
\'\'Cho tôi lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-khong-tinh-yeu/3465433/chuong-4.html