Trước khi Lộ Khiêm nói câu sau, Khương Minh Chi đã nghĩ “Thật sự dễ mượn như vậy sao, có đáng tin không vậy”, đang kinh hỉ nghe câu sau liền hồi người lại.
“...”
Cô ngẩng đầu nhìn người đang cúi đầu dò hỏi Lộ Khiêm, mặt tối lại.
Qủa nhiên, thiện lương hào phóng không phải đức tính cơ bản của anh ta, tư bản nham hiểm chính là tư bản nham hiểm, mọi chuyện phải lấy lợi ích trước tiên, vĩnh viễn không làm nếu đó không phải cuộc buôn bán có lợi.
Nghĩ không cần trả giá cũng có thể nhổ lông cừu từ nhà tư bản sao, quá si tâm vọng tưởng mà.
Khương Minh Chi cảm nhận được bàn tay Lộ Khiêm dán sau lưng mình, hơi ấm bàn tay đàn ông cách lớp áo sơ mi truywwfn đến làn da cô, khoảng cách hai người sát gần nhau, cô phải hơi ngả người về sau mới không đem người dán vào.
Lộ Khiêm như cũ đang đợi cô trả lời.
Tình cảnh này, cùng động tác ái muội, ý đồ đã quá rõ ràng.
Mấy hôm trước cô tới đèn đỏ, hai người thường xuyên sinh hoạt vợ chồng sau thời gian dài không gặp phải tạm thời gián đoạn.
Khương Minh Chi cảm nhận được độ ấm bàn tay sau eo mình, ngón tay trên ngực dần siết chặt, nghĩ đến chuyện tạp chí không được thất bại.
Vì thế, Khương Minh Chi bổng nhiên choàng tay qua cổ Lộ Khiêm, cả người chủ động hướng về trước, hai người dán chặt nhau thân mật, sau đó hai mắt trông mong mà nhìn anh: “Chỗ tốt này có được không?”
Lộ Khiêm nhìn đôi mắt trong suốt của Khương Minh Chi, cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-giau-mat-hang-dau-bi-lo-tay/595775/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.