"Hôm đó anh bỏ tôi một mình, suýt chút bị hại đời, tôi thật không dám tin cả Nhậm gia của anh lại đối xử với tôi như vậy!
Nói tóm lại, anh ấy là bạn tốt của tôi, 24/24 phải ở cạnh tôi, đảm bảo an toàn cho tôi!
Còn anh, xem tôi là vợ khi nào mà bày đặt ghen tuông?"
Cô hếch mặt ghét bỏ, nụ cười mỉa mai chẳng dịu bớt, mắt cáo híp nặng một bên như ngờ vực.
"Ghen?"
Nhậm Cảnh sực chột dạ, bấy giờ mới để ý hắn tự dưng lại có hành động và cử chỉ không đúng với tính tình mọi khi của hắn chốc chốc nội tâm xáo trộn.
- Nhậm Cảnh, mày ghen sao ? Ghen vì điều gì ?
Hắn làm sao chấp nhận người khác áp đặt cho mình chuyện không có thật, hắn việc gì phải ghen khi không thích Nhiên Cẩm, chẳng qua vì mặt mũi của hắn, vì mặt mũi của Nhậm gia, và vì tính tình tự kiêu của hắn.
Đương nhiên, hắn nghe những lời vô lý của Nhiên Cẩm sẽ không hài lòng mà phản bác lại.
"Nhiên Cẩm, cô nghĩ mình là ai mà tôi ghen? Tôi không thích cô nhé!
Tự luyến vừa thôi!"
Hắn khom người dồn ép Nhiên Cẩm ngã lưng ra sau, tưởng chừng chê bai cô như thế sẽ khiến cô xấu hổ, nhưng hắn đã quên mất Nhiên Cẩm là cô gái cứng rắn còn hơn cả đàn ông.
Cô mạnh tay đẩy hắn ra, chẳng thua kém đáp trả hắn cực gắt.
"Ờ, không thích thì đừng xen vào cuộc sống riêng tư của tôi!
Nhắc cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-do-den/2798655/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.