Hắn tự tiện dựa sát vào người cô, bàn tay ngỗ nghịch đặt hờ trên eo nhỏ thu yếu, cử chỉ thân mật vượt qua giới hạn làm cho Nhiên Cẩm nổi đóa.
"Anh ngồi xích ra một chút không được à?"
"Không, ngồi với vợ mắc gì phải ngồi xa?"
Nhậm Cảnh tỉnh tuồng đáp, lời nói và hành động quá quắc đến cùng cực, cánh tay hữu lực đem cô gái nhỏ kìm hãm vào lòng.
Khuôn mặt tuấn lãng pha trộn sắc thái lạnh tanh, một lòng hướng sang tình địch, hắn mặc kệ Nhiên Cẩm cự tuyệt cũng quyết phải đánh dấu chủ quyền.
"Chồng thì phải ngồi cạnh vợ!"
- Có xem tôi là vợ đâu mà ra vẻ cho ai xem không biết nữa ?
10 phần như một, Nhiên Cẩm bất lực với kẻ mặt dày, không muốn đôi co tốn hơi sức, cô thả quân cờ điềm nhiên nói.
"Kệ hắn đi, A Mạnh, chúng ta tiếp tục thôi!"
"Ừm."
Cả hai thật sự coi người đàn ông kia như không khí, nhưng chưa yên tĩnh được lâu thì bên ngoài lại có âm thanh vọng vào.
"Cảnh, Nhiên Cẩm!"
Ôn Bích và An Hạnh Uyên đột ngột sang đây, Nhiên Cẩm trông thấy phải đau đầu, không rõ đám người này muốn giở trò gì mà lũ lượt kéo sang ?
Từ ngày cô ở ngôi nhà nhỏ này họ không có lấy một lần đặt chân sang, nay lại tự nhiên kéo đến cứ như sắp xảy ra chuyện.
Một người cười niềm nở lấy lòng, còn một người thì xéo xấc ganh ghét ra mặt, cả hai bước vào nhà thì bầu không khí liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-do-den/2798652/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.