Lê Diệp nhìn ông ta, “Người kia nói,công ty ông ta và Lê Thị từng hợp tác… Nhưng sau này, vì một số nguyênnhân, nên Lê Thị đã hủy bỏ thỏa thuận.” Lê Thành Tường trợn mắt nhìn cô, “Còn gì nữa? Gã kia còn nói gì nữa?”
Lê Diệp lắc đầu, “Không có, chỉ thế thôi ạ.”
Lê Thành Tường không tin, dángvẻ căng thẳng hẳn, ông ta tóm tay Lê Diệp, “Mày chắc chắn gã ta nói mình là Tần Thành? Trông gã ta thế nào? Sao hắn lại còn sống được!”
Đối lập với vẻ kích động của ông ta, Lê Diệp lại dường như rất bình tĩnh bàng quan.
Lê Thành Tường trở lại ngănkéo, lấy ra một tờ báo cũ, chỉ vào trang báo cho cô xem, “Là người nàyphải không? Người tự xưng là Tần Thành với mày, là người này sao?”
Lê Diệp nhìn vào trang báo cũ,tờ báo của rất nhiều năm về trước. Trên trang báo là một người đàn ôngtrẻ tuổi, tướng mạo tuấn tú, chắc chắn là nhân vật công thành danh toại. Cô nhìn một lúc, phân tích dung nhan người đó, rồi bỗng nhiên lắc đầu,“Không phải ông ta.”
Sắc mặt Lê Thành Tường lại thay đổi, ông ta nhìn Lê Diệp chằm chằm, “Mày chắc chứ? Nhìn kỹ lại lần nữa xem!”
Lê Diệp lắc đầu lần thứ hai, “Chắc chắn không phải ạ, người hôm đó cháu gặp, vừa lùn vừa béo, hoàn toàn không giống.”
Nhẹ nhàng thở ra, Lê Thành Tường đặt tờ báo sang một bên, “Thì ra là tên lừa đảo.”
Lê Diệp nhìn ông ta, “Cháu cũng hiểu được… Người kia nghe nói cháu họ Lê nên chạy đến nói từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016261/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.