Nỗi băn khoăn đó trong mắt Doãn Chính Đạc không đủ để trở thành lý do dung túng cho tên vô liêm sỉ kia, anh cương quyết muốn đến tìm KhangĐức Văn tính sổ. Doãn Kính Lam thì vẫn không chịu, “A Đạc, coi như chịcầu xin em đấy, đừng quan tâm đến chuyện của chị nữa, chị thật sự khôngcó làm sao hết, hôm đó… Chỉ là anh ấy nhỡ tay đẩy chị thôi, anh ấy không cố ý đâu, thật đấy, anh ấy cũng đã xin lỗi chị rồi…” Chị ta càng giải thích cho tên khốn nạn kia, lại càng khiến Doãn ChínhĐạc tức giận. Anh đẩy chị ta ra, bước nhanh ra khỏi cửa.
Lên xe, anh phóng đi nhanh như bay.
Trong KTV, một nhóm người đang ca hát uống rượu, đám mỹ nữ trẻ trungxinh đẹp lượn qua lượn lại, làm đủ trò khiến cả đám thoải mái cười khoái chí.
Chơi một lát, có người đứng dậy ra ngoài nhận điện thoại, mới vừa ra đến hành lang bên ngoài đã thấy bóng dáng quen thuộcđang lao nhanh đến.
Nhìn một lát, nhận ra người kia là ai, anh ta vô cùng kinh ngạc, “Tổng giám đốc Doãn?”
Doãn Chính Đạc nhìn anh ta, biết ngay là không tìm nhầm chỗ, “Khang Đức Văn đâu?”
“Anh ấy đang tiếp khách ạ…” Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng chân anh ta thì đã lùi ra sau, dáng vẻ như muốn đi mật báo.
Doãn Chính Đạc đẩy anh ta ra, bước hai bước, đẩy cánh cửa phòng bao riêng ra.
Bên trong không phải là người anh muốn tìm, anh lại mở một gian khác.
Người kia vội vàng xông đến ngăn cản, cao giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016241/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.