Từ khách sạn ra, Doãn Chính Đạc đi lấy xe, Lê Diệp thì ở lại. Anh nhìn cô, “Ở yên đây.” Nói xong, anh quay đầu rời đi.
Lê Diệp ngồi yên đó. Bóng đêm chốn đô thị thật đẹp, có điều, hôm nay nhìn lại, cái gì cũng thật tẻ nhạt.
Đang ngồi, đột nhiên có người gọi cô, “Lê Diệp?”
Cô ngẩng đầu, vừa nhìn thấy Tôn Bách Niên, phản ứng đầu tiên của cô là xấu hổ, nắm chặt tay lại, “Anh Tôn…”
Đã lâu rồi Tôn Bách Niên không gặp cô. Hạ Tiểu Chước đột ngột xảy ra chuyện, vốn dĩ không thể bảo lãnh được, sau đó cấp trên thông báo lại là phía Doãn Chính Đạc đã rút đơn kiện, cô ấy có thể bình an ra ngoài.
Cho dù không biết rõ, nhưng cũng có thể đoán được nội tình bên trong.
Sau vụ việc, anh không liên lạc được với cô, đến giờ lại tình cờ gặp cô ở đây.
“Cô khỏe không?” Thấy cô có vẻ không được thoải mái cho lắm, Tôn Bách Niên hỏi.
Lê Diệp gật đầu, “Tôi vẫn khỏe…Anh Tôn, Tiểu Chước thế nào rồi?”
“Giờ cô ấy về quê rồi, lần trước dù không chịu ấm ức gì, nhưng cô ấy vẫn bị ảnh hưởng về mặt tâm lý.”
Trong lòng Lê Diệp chợt có chút chua xót, như vậy cũng coi như tránh được một kiếp nạn, con bé về hồi phục tinh thần, thế cũng tốt.
“Còn nữa…” Tôn Bách Niên nhìn Lê Diệp, “Cô ấy bán cửa hàng rồi, tiền còn ở chỗ tôi, cô ấy nhờ tôi chuyển cho cô.”
“Con bé bán cửa hàng?”
“Đúng vậy.” Tôn Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016122/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.