Ăn xong cơm trưa, Lê Diệp lại được Doãn Chính Đạc đưa ra khỏi phòng bệnh.
Cô không che giấu sự chán ghét với anh, nhưng lại chẳng thể nào tránh anh được.
Bế cô vào phòng kiểm tra, đặt cô trên máy đo, Doãn Chính Đạc nhìn cô, dù không nói chuyện nhưng ánh mắt lại đầy vẻ cảnh cáo nghiêm khắc.
Lê Diệp để mặc anh xoay vần, nằm yên đó, không nhúc nhích.
Cách một cánh cửa kính, Doãn Chính Đạc nhìn thiết bị xoay, “Có thể thông qua chụp chiếu để phán đoán ra nguyên nhân bị thương ở chân không?”
Ông bác sĩ đứng cạnh nói, “Có thể chẩn đoán đại khái…còn về phần trị liệu, phải chờ có kết quả mới có thể đề ra phương án cụ thể được.”
Doãn Chính Đạc không nói nữa, ôm cánh tay chờ đợi.
Một lúc sau, anh đột nhiên nghiêng đầu hỏi, “Bụng dưới có một vết mổ, có thể là do phẫu thuật gì?”
Bác sĩ sửng sốt, suy nghĩ một chút, “Nếu là phụ nữ thì có thể là phẫu thuật ở tử cung, chẳng hạn như cắt bỏ tử cung, phổ biến hơn thì là sinh mổ.”
Ánh mắt giật thót một cái, Doãn Chính Đạc nhìn chằm chằm vào ông bác sĩ bên cạnh.
Ông bác sĩ bị cái nhìn của anh làm cho sợ hãi, vội bổ sung, “Cũng có khả năng là phẫu thuật trực tràng, ung thư trực tràng, hoặc là…”
Doãn Chính Đạc quay đầu nhìn cô gái qua lớp cửa kính, sắc mặt như trời đông giá rét, khí lạnh cũng nổi lên bốn phía.
Làm xong các kiểm tra, Lê Diệp có chút mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016109/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.