Càng yên tĩnh, Lê Diệp càng cảm thấy bức bối. Chỉ mới thế này đã khiến cô khó chịu, cô khó có thể tưởng tượng cuộc hôn nhân trong ba năm ròng sẽ trôi qua thế nào.
Có lẽ giao kèo của Doãn Chính Đạc chỉ tựa như bong bóng xà phòng. Anh đã nói, nếu cô chết thì hợp đồng sẽ thành rác thải, mà trong lòng anh đã sớm đoán được cô sẽ chết. Anh không cần ra tay, bởi chính cô sẽ tự chết dần chết mòn trong cuộc sống như vậy.
Doãn Chính Đạc không lên tiếng nữa. Anh tựa vào thành salon, lấy điện thoại ra xem tài liệu. Anh không đến công ty nhưng cũng không thể không làm việc, còn rất nhiều chuyện cần anh giải quyết.
Trên giường bệnh, Lê Diệp cuộn mình lại. Vừa rồi ăn mấy miếng cơm quá nhanh, giờ dạ dày có cảm giác như bị đá chặn lại vậy.
Hơi khó chịu, cô đưa tay lấy cốc nước ở tủ đầu giường uống một ngụm.
Lê Diệp nằm trở lại, dạ dày vẫn khó chịu như cũ, cơ thể co rúm lại, lông mày nhíu chặt, nhưng một tiếng cũng không kêu. Không ngờ lại khó chịu như vậy, cô nắm chặt gối, cắn răng âm thầm chịu đựng, trên trán bắt đầu túa mồ hôi.
Cô hận sự yếu ớt của mình. Cơ thể này đã tàn tạ quá rồi, cho dù cô có kiên trì, e là cũng không đi được xa.
Đờ đẫn nằm im, một bên giường bệnh đột nhiên lún xuống, cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kéo lại.
Nhìn cô một cái, Doãn Chính Đạc thu tay lại, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016107/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.