Thời Cảnh Lâm một mực muốn đuối Sở Kiều Vy ra ngoài nhưng cô nào chịu khuất phục. Bồng dưng hôm nay cô lại không nỡ để anh ta một mình. Phải chăng vì trông anh ta quá đáng thương? I
Nếu như lấy lòng anh ta thì liệu anh ta sẽ đưa cô luôn miếng đất mà không cần điều kiện không. Nghĩ đến đây, cô cố chấp không đi. Nhất quyết đòi ở lại bằng được trước sự bất lực của anh.
" Tôi nói cô đi mà cô vẫn không đi à? "- Anh nhíu mày tỏ vẻ khó chịu.
" Dù sao đây cũng là biệt thự của cả tôi và anh. Mọi ngóc ngách trong nhà này có nơi nào tôi không được đến? "-
Cô khăng định chăt nịt. (2
Thời Cảnh Lâm cũng nhú nhường, anh sẽ coi cô là không khí. Để anh xem liệu cô sẽ chịu được trong đây bao lâu.
Quả đúng như anh dự đoán, khi Thời Cảnh Lâm không nói chuyện. Sở Kiều Vy bắt đầu liếc ngang liếc dọc. 3°
Khi này cô bắt đầu luyên thuyên.
" Anh làm gì mà khiến phòng ốc ra nông nỗi này vậy? Bộ vừa có chuyện gì xảy ra à? " •
"..."
" Mấy cái bình gốm xứ này cũng hơi trăm triệu, anh không thấy tiếc sao? "
"..."
Những câu hỏi của cô cứ thế mà được thốt lên còn anh thì không để tâm hay ngoáy mặt nhìn cô lấy một lần. Sở Kiều Vy bấy giờ đã chịu đựng quá đủ rồi. Cô kéo lấy cổ áo của anh, ghé sát mặt anh vào cô.
" Anh tính như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-cuong-ep/3675400/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.