Chương trước
Chương sau
Translator: Wave Literature

Cố Vi Vi ung dung ăn một miếng bánh kem, độ ngọt vừa đủ, hẳn là mời đầu bếp người Pháp đã giành được ba ngôi sao Michelin đến làm.

Ngô Tú Liên thấy Cố Vi Vi không có phản ứng gì trước lời châm biếm của mình, lại hừ lạnh một cái.

"Cô cho rằng thành công bò lên giường Phó Hàn Tranh rồi liền có thể đặt chân vào của Phó gia rồi sao? Có thể đi theo đàn ông mà đến được nơi này cũng không có nghĩa là cô đã trở thành người của giới thượng lưu danh môn đâu."

Cố Vi Vi cầm ly nước hoa quả lên, tao nhã mà nhấp một ngụm, điềm tĩnh nói.

"Tôi không biết mình có thượng lưu hay không nhưng ngược lại cách nói chuyện của Mạnh phu nhân thật đúng là hạ lưu."

Làm gì có vị phu nhân xuất thân từ danh môn nào lại nói chuyện theo cái kiểu chanh chua như vậy cơ chứ, đặc biệt là giống như cái người vừa nói chuyện kia vậy.

"Cô mắng ai vậy hả?" Sắc mặt Ngô Tú Liên tối sầm xuống, quát lớn.

Cố Vi Vi nhíu mày rồi lại mỉm cười, "Tôi mắng bà sao?"

Cuộc cãi vã của hai người rất nhanh chóng mà thu hút sự chú ý những vị khách mời khác đang ở xung quanh.

Có người nhận ra Mạnh phu nhân là người mà Phó phu nhân đưa đến, liền chủ động bước đến gần hỏi thăm.

"Mạnh phu nhân, xảy ra chuyện gì vậy?"

Phó phu nhân thường xuyên đưa cô con gái Mạnh Như Nhã của Mạnh gia tới các buổi tiệc cùng mình, rõ ràng là đã nhắm được Mạnh Như Nhã là con dâu tương lai rồi cho nên bọn họ phải nịnh bợ mẹ con nhà này càng sớm càng tốt.

Ngô Tú Liên liếc mắt nhìn Cố Vi Vi vẫn đang tiếp tục ngồi ở chỗ cũ, không coi ai ra gì mà thưởng thức trà chiều, "Không có gì, chỉ là một nha đầu không biết trời cao đất rộng là gì mà trà trộn vào đây mà thôi."

Mạnh Như Nhã cũng nghe tiếng chạy tới. Vừa nhìn thấy Mộ Vi Vi, đáy mắt liền xẹt qua một tia sự thù hận.

Tuy cô ta đã bị đuổi ra khỏi Phó gia nhưng chuyện cô đã lên giường với Phó Hàn Tranh cũng là thật, chuyện lần trước cô ta thuyết phục được Minh lão nhượng tranh còn khiến cho Như Nhã mất mặt trước mặt Phó Hàn Tranh.

Ngô Tú Liên thấy mọi người vì tò mò chuyện xảy ra giữa bà và Mộ Vi Vi mà vây quanh ngày càng nhiều, đều là khách mời nữ, vì thế lại tiếp tục nói, "Mọi người cẩn thận một chút, nha đầu này bản lĩnh khác thì không có nhưng lại thích đi câu dẫn người đàn ông của người khác, đặc biệt là những người đàn ông có tiền có thế."

Những vị khách mời nữ kia vừa nghe bà ta nói vậy thì đồng loạt nhìn lên gương mặt xinh đẹp tinh xảo của Cố Vi Vi, trong mắt tràn ngập thái độ khinh thường và địch ý.

Hàng lông mi dài của Cố Vi Vi rũ xuống, tiếc nuối mà nhìn chỗ điểm tâm ngon miệng trên bàn, tâm tình thưởng thức mỹ thực hoàn toàn bị phá hoại. Cô lạnh lùng giương mắt hỏi.

"Mạnh phu nhân, nói chuyện thì phải có bằng chứng, bà nói tôi quyến rũ đàn ông, rốt cuộc là tôi quyến rũ ai vậy?"

Mặc dù trước đây Mộ Vi Vi xác thực là đã từng theo đuổi Phó Hàn Tranh nhưng Mạnh Như Nhã cũng chưa hề được gả và Phó gia, cũng không hề đính hôn với Phó Hàn Tranh.

Cứ coi như cô đã ngủ cùng Phó Hàn Tranh thì sao chứ, cũng không phải là quyến rũ người đàn ông của Mạnh Như Nhã mà.

"Cô….." Ngô Tú Liên bị cô hỏi đến cứng họng.

Cô ta chẳng qua chỉ là sống ở Phó gia một thời gian, là người đầu tiên ngủ với người đàn ông mà con gái bà coi trọng.

Nhưng nói ra chuyện như vậy thì chính là không nể mặt Phó gia chút nào, cho nên bà ta không thể nói người mà Mộ Vi Vi quyến rũ là Phó Hàn Tranh được.

"Coi như chừa lại cho cô một chút mặt mũi, cô cũng thật không biết xấu hổ đấy nhỉ, những việc không thể để lộ ra ngoài mà cô đã làm thì tự cô biết rõ!"

Đôi mắt xinh đẹp của Cố Vi Vi trở nên xám xịt, dường như còn toát ra khí thế bức người.

"Mạnh phu nhân, vậy bà nói xem tôi đã làm ra chuyện không thể để lộ gì đi, nếu như không nói ra được thì tốt nhất bà nên xin lỗi tôi một tiếng vì mấy lời bôi nhọ vừa nãy."

Cô còn muốn gia nhập giới giải trí, nếu không nói cho rõ ràng chuyện xảy ra ngày hôm nay thì trong tương lai, cho dù cô có nhận được vai diễn gì thì cũng sẽ bị người ta nói sau lưng là dựa vào bản lĩnh lên giường mà có được.

Hơn nữa cô cũng không muốn bản thân mang tiếng xấu này.

Ngô Tú Liên nhìn đám đông đang tụ tập xung quanh, hừ một tiếng rồi lạnh giọng nói, "Xin lỗi cô sao, cô nói đùa gì vậy chứ?"

Cố Vi Vi cầm cái dĩa dùng để ăn bánh kem đứng dậy, ánh mắt hướng về phía chiếc túi da tinh xảo đẹp đẽ của Ngô Tú Liên.

"Mạnh phu nhân, túi xách của bà….. rất đẹp đấy."

Ngô Tú Liên hạ mắt nhìn xuống, khoe khoang "Đây chính là túi MG phiên bản giới hạn, đã ngừng sản xuất rồi, không phải thứ mà cô muốn có liền có thể có được đâu."

Cố Vi Vi nhếch miệng, trong đáy mắt lại là một vẻ lạnh lẽo.

"Mạnh phu nhân, bà chắc chắn không xin lỗi tôi vì mấy lời vu oan giáng họa kia đúng không?"

Ngô Tú Liên tỏ vẻ vênh váo tự đắc nói, "Ta chẳng nói gì sai cả, dựa vào cái gì mà phải xin lỗi chứ?"

Cô Vi Vi hít sâu một hơi, dứt khoát dùng dĩa rạch một đường trên chiếc túi da đắt tiền mà Ngô Tú Liên khoe khoang kia, lớp da một giây trước còn bóng loáng trong nháy mắt liền hiện rõ những vết rạch chói mắt.

Gần đây tâm tình Cố Vi Vi thực sự đang rất khó chịu, tuy nhiên, vì cô không trêu chọc nổi Phó Hàn Tranh, nên cô nhịn.

Nhưng loại người như Ngô Tú Liên thì thực sự không thể nhịn được.

Sắc mặt Ngô Tú Liên và Mạnh Như Nhã lập tức thay đổi, bà ta kinh sợ mà hét lên.

"Đây là túi xách MG phiên bản có giới hạn, cả thế giới cũng chưa có đến mười cái đâu, thế mà cô…. cô lại dám rạch hỏng túi của ta sao?!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.