Translator: Wave Literature
Kỷ Trình vừa trông thấy Minh Tông Viễn liền ngọt như mía lùi mà gọi một tiếng.
"Ông ngoại, ông cũng đến rồi."
"Ông ngoại?" Cố Vi Vi nhíu mày, thế giới này nhỏ đến thế sao?
Minh Tông Viễn nhìn ba người bọn họ rồi hỏi, "Trình Trình, cháu cũng quen Mộ nha đầu sao?"
"Cô ấy chính là người mà cháu kể với ông, là giáo viên dương cầm rất lợi hại đó." Kỷ Trình rất tự hào mà giới thiệu.
Minh Tông Viễn Nghe đến đây liền tỉnh ngộ, thì ra tiểu cô nương vừa xinh đẹp vừa đánh đàn rất lợi hại mà cháu gái ông ngày nào cũng thao thao bất tuyệt kể với ông kia, ông cũng có quen biết.
Quả nhiên không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa mà.
Đây nhất định là duyên phận do trời cao an bài cho cháu trai hắn và Mộ nha đầu rồi.
Cố Vi Vi quay sang nhìn Kỷ Trình một chút rồi lại nhìn sang dáng vẻ cười đến nở hoa của Minh Tông Viễn.
Cô vẫn luôn cảm thấy mình bị Kỷ Trình lừa mất rồi.
Minh Tông Viễn đưa bọn họ đi vào bên trong, không dừng lại ở phòng khách dành cho khách mời đến dự lễ mà là đi thẳng vào phòng trong.
Bên trong được trang trí theo phong cách Ballot, vừa trang nhã lại không bị mất đi vẻ sang trọng.
"Các ngươi ngồi ở đây chờ ta một chút, ta đến sảnh chào hỏi mọi người một chút, lát nữa sẽ đưa cháu trai ta tới đây." Minh Tông Viễn cười híp mắt mà nói.
Cố Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100589/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.