Uyển Nhi nhanh chóng tìm được hộp đêm mà anh đang ở. Bước vào bên trong, cảnh tượng vô cùng ồn ào, huyên náo. Dưới ánh đèn lập lòe, Uyển Nhi thấy dáng người cô độc của Nhất Hàm ở quầy bar, sắc mặt vô cùng tiều tụy đang uống rượu. Cô bước đến giằng lấy ly rượu từ trong tay của anh, cố gắng nói với âm lượng to nhất trong những tiếng nhạc ồn ào:
“Hàm! Anh đi về đi đừng uống nữa!”
Nhất Hàm nhìn thấy dáng vẻ nhỏ nhắn của người phụ nữ anh yêu đang cau mày lại vì lo lắng cho mình liền ôm chầm vào lòng, bất lực lên tiếng:
“Uyển Nhi! Cô con gái mà anh ba năm tự tay nuôi nấng, yêu thương hết mực tự nhiên đùng một cái chỉ qua vụ tai nạn bỗng chốc nó đã không trở thành con của anh nữa. Uyển Nhi, em nói cho anh biết bây giờ anh phải làm sao đi.”
Trên vai, Uyển Nhi bỗng cảm thấy được những giọt nước ấm từ từ rơi xuống. Anh... đang khó ư? Dù Uyển Nhi đã biết trước con của Tô Tranh không phải con của anh nhưng cô không nỡ nói ra vì cô thực sự rất sợ phải nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy, thất vọng đến bất lực như lúc này của anh. Uyển Nhi vỗ về an ủi rồi đưa anh về căn biệt thự thân quen chứa bao nhiêu kỷ niệm vui vẻ cũng là nơi mà cô trải qua kí ức đau khổ nhất. Uyển Nhi cực nhọc dìu Nhất Hàm vào nhà. Đặt anh nằm trên sôpha quay người định bước đi lấy cho anh cốc nước nón, thì bàn tay bỗng bị anh nắm chặt.Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bat-dac-di/561397/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.