Tô Tranh đọc được dòng tin nhắn đầy khiêu khích của Uyển Nhi thì tức tối toan định ném điện thoại hiện đại đi. Tiếng chuông điện thoại vừa lúc đột ngột vang lên nên đã có bảo toàn được”mạng sống” nhỏ nhoi của mình. Tô Tránh thái độ bực dọc khó chịu nghe máy. Không biết đầu dây bên kia đã nói gì với Tô Tranh mà sự tức giận của ả đã không còn nữa mà thay vào đó là khuôn mặt trở nên trắng bệch và thần thái có chút sợ hãi, hoảng loạn. Tô Tranh vội vàng tắt điện thoại rồi nhanh chóng rời khỏi nhà.
***Trước phòng cấp cứu.
Tô Tranh với trạng thái mất hết bình tĩnh vội vàng bước đến. Cách đó không xa ả nhìn thấy Nhất Hàm với sắc thái tiều tụy ngồi ở băng ghế trong dãy hành lang. Tô Tranh ngồi xuống cạnh anh, vừa lúc cảnh cửa phòng cấp cứu đột ngột mở ra, người bác sĩ với bộ dạng bất lực mệt mỏi bước ra. Nhất Hàm và Tô Tranh đồng thời đứng dậy lo lắng và dồn ánh mắt mang vẻ trông mong lên người bắc sĩ. Vị bác sĩ lắc lắc đầu bất lực gấp gáp nói:
“Bệnh nhân mất máu quá nhiều mà lượng máu AB trong bệnh viện đã không còn. Mong ba và mẹ bệnh nhân đi lấy máu để kịp thời cứu bé gấp”
“Nhóm máu AB?”
Nhất Hàm bất ngờ lên tiến, trong lời nói của anh truyền đến sự lạnh giá đến thấu xương. Nhất Hàm dùng ánh mắt sắc như dao nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ ngàu vì còn vằn lên tia máu của Tô Tranh, ánh mắt đó của anh khiến Tô Tranh như thể hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bat-dac-di/561396/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.