Chớp mắt một cái, Giao thừa đã đến.
Năm nay tuyết vãn sớm. Nhà nhà đều khoác lên trên mình một bộ dáng hoàn toàn khác. Nào là câu đối đỏ, nào là cây kim quất, cây hoa mơ, cả khu phố nơi cô và Mục Tống Thần thường ngày yên tĩnh là thế, vậy mà bây giờ lại xào xạt tiếng chổi quét sân, tiếng thăm hỏi của người nhà đi xa mới về, còn có cả mùi bánh cảo, bánh Niên Cao và mùi mứt, bánh kẹo thơm nức mũi.
Khóa trái cửa, cả hai vào xe chuẩn bị đi về nhà mẹ An Hạ. Không khí Tết đã tràn ngập thành phố từ mấy tuần trước, nhưng đến ngày hôm nay thì lại rõ ràng hơn bao giờ hết. Trên phố ùn ùn người qua lại, ngoài chợ thì đông không thể tả, trong mấy khu chuyên đánh bóng lư hương, đồ thờ người người qua lại. Cả thành phố náo nhiệt lại càng thêm náo nhiệt, dường như chỉ chờ đến Giao thừa đêm nay.
- "Chúng ta có cần mua gì cho mẹ không nhỉ? À, anh có một cái khăn choàng bằng lông cừu Thụy Sĩ rất ấm cho mẹ, em có mang theo không?"
- "Có, em có mang theo đây. Không cần mua gì đâu, anh mà mua thế nào mẹ cũng mắng cho xem!"
- "Không được, anh bao lâu mới về thăm mẹ một lần, không mua thì thật chẳng ra gì!"
- "Vậy mua cho mẹ một ít bánh đậu xanh và bánh đậu đỏ là được rồi, mẹ thích nhất cái đó!"
Mục Tống Thần dừng lại trước một cửa hàng nổi tiếng nhất ở đây, cửa hàng Vị Tam, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-365-ngay/2313838/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.