Hòa Diệu Chi có một giấc mơ rất lạ. Trong mơ, nàng thấy mình cùng Lập An Hạ và Mục Tống Thần ngồi trên một cái xích đu. Nàng ngồi ở giữa, cả hai ngồi hai bên, cùng nhau cười rất vui vẻ. Chiếc xích đu đưa lên cao, rất cao rất cao, cao đến chín tầng mây, cho đến khi quay trở lại mặt đất lần nữa, thì nàng đã bị ngã ngồi dưới cỏ. Nhưng hai người kia thì không. Lập An Hạ và Mục Tống Thần vẫn ngồi trên xích đu đung đưa qua lại, nhìn nhau cười ngọt ngào, sau đó cả hai còn nắm tay nhau, rồi hôn nhau. Hai người nhìn nàng bằng ánh mắt thương hại, đồng loạt nói:
- "Diệu Chi, thật xin lỗi!"
- "Không, đừng bỏ rơi mình mà! Thần, tại sao anh lại để em một mình ở đây?"
Nhưng hai người họ không nghe thấy tiếng khóc của nàng. Họ cùng nhau đu xích đu cao thật cao, thật cao, bỏ nàng lại ngửa cổ lên trời, nhưng mãi mãi cũng không chạm tới được...
- "Không!!!"
Hòa Diệu Chi thét lên, giật người tỉnh giấc từ trong giấc mộng. Trán nàng đẫm mồ hôi lạnh, hai tay siết chặt lại. Diệu Chi thở hổn hển, để cảm xúc của mình dần tĩnh lại. Nàng nhìn ra ngoài hiên, thấy những ánh dương đầu tiên đã xuất hiện. Đồng hồ đã điểm gần năm giờ sáng. Vậy là nàng vừa chợp mắt được hai tiếng hơn. Hòa Diệu Chi nhanh chóng vùi mặt vào hai đầu gối, thở dài đầy mệt mỏi.
- "An Hạ..." - Nàng kêu to tên của người bạn mà nàng gọi là "thân" suốt bao nhiêu năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-365-ngay/2313829/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.