Tan buổi tiệc nhỏ trên biển, ai trở về phòng nấy mà ngủ. Lập An Hạ vẫn còn bị nụ hôn ban nãy của Mục Tống Thàn làm cho dại đi, bao nhiêu tế bào cảm xúc vẫn còn đang lửng lơ ở tận đâu. Có thể là do đây là lần đầu tiên hắn làm như vậy trước mặt đông người, hoặc chỉ đơn giản là do cô luôn nhạy-cảm với những vấn đề đó như vậy, nhưng tim An Hạ khi đó dường như, ngừng đập luôn rồi! Khoảnh khắc môi hắn chạm vào môi cô, khoảnh khắc không gian im phăng phắc kia chỉ còn đọng lại tiếng vỗ vào bờ của sóng, khoảnh khắc sống mũi cao thẳng của hắn dán chặt vào gò má cô, mọi thứ trên thế giới này, hình như đều đã trở nên vô nghĩa. Một luồng điện chạy dọc sống lưng An Hạ, lấy đi mất linh hồn cô.
- "Mine," - Mục Tống Thần chui vào nhà tắm, nói vọng ra - "Tôi tắm trước đây, cô ngủ đi."
- "Tôi còn chưa tắm mà ngủ gì chứ!"
- "Không cần tắm nữa, người cô tuyệt lắm rồi!" - Hắn còn gằn chữ "tuyệt" rất sâu rất sâu.
- "Háo sắc, anh cút đi!" - Mặt An Hạ đỏ bừng.
Mục Tống Thần tắm xong đã là hơn mười hai giờ ba mươi, sau đó Lập An Hạ cũng tắm, cả quá trình hoàn thành xong là vào lúc một giờ sáng. Mệt bở hơi tai, cả hai người quyết định trèo lên giường ngủ ngay tắp lự. Nhưng thật kì lạ, mệt bao nhiêu, thì nằm xuống giường lại tỉnh rụi bấy nhiêu. Cả hai mở hai mắt nhìn chằm chằm vào trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-365-ngay/2313827/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.