Lúc Lập An Hạ đứng trước cửa phòng 308, đồng hồ vừa vặn điểm đúng 8 giờ. Cô hít sâu một hơi, cố gắng để bản thân trở nên bình tĩnh. Mục Tống Thần, lần này là vì anh! Cô giơ tay, gõ một tràng dài.
Mục Tống Lâm xuất hiện ở ngưỡng cửa, cười tự nhiên.
- "Chị dâu! Em biết thế nào chị cũng tới!"
- "Cảm ơn cậu! Đặt một phòng trong khách sạn này chắc cũng mất tầm hơn nửa tháng lương của tôi."
Cô cười đáp lại, thong thả đi vào trong. Nhưng không ai có thể biết được lúc này, lòng cô đang có bao nhiêu sợ hãi và lo lắng. Cô ngồi xuống sofa trong phòng, nhìn một lượt xung quanh.
- "Anh hai cho chị đến đây sao?" - Mục Tống Lâm đưa một ly rượu đến trước mặt Lập An Hạ.
- "Mục Tống Lâm, anh đã 'mời' tôi đến, thì dĩ nhiên phải biết kết quả là tôi nhất định đến, có đúng không? Vậy thì đủ rồi, với những kẻ như anh, chỉ cần biết kết quả mà không cần nghe đến quá trình!"
- "Chị dâu, miệng lưỡi chị cũng thật sắc bén và thông minh!" - Hắn cười phá lên, sau đó còn kèm thêm một câu khiến cô rợn tóc gáy - "Tôi rất thích!"
- "Cảm ơn cậu, người thích tôi nhiều không kể xiết, tôi cũng chẳng buồn bận tâm!"
Lập An Hạ nói tự nhiên. Thật ra suy nghĩ trong lòng cô lúc này chỉ có một cụm từ: Đồ siêu cấp biến thái lẫn chứng tâm thần lâu năm không được chữa trị
- "Được rồi, vào vấn đề chính đi! Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-365-ngay/2313798/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.