- "Chị ấy thế nào rồi???"
- "Vẫn còn đang phẫu thuật." - Giọng Trần Hạo đầy lo lắng, Tuyết Di đứng bên cạnh không ngừng vỗ vai hắn.
- "Rốt cuộc là có chuyện gì?" - Mục Tống Thần day day mi tâm.
- "Mày lại hỏi anh ta đấy!" - Trần Hạo chỉ tay về phía cuối hành lang, nơi một người đàn ông đang đứng.
Dựa vào những mảng tối xen lẫn ánh sáng nhàn nhạt trong bệnh viện, Lập An Hạ hơi nheo mắt, nhìn thẳng vào anh ta. Ngũ quan người đàn ông này tuyệt đối tinh tế, cao tầm 1m8, mái tóc đen hơi ép sát sang một bên để lộ đôi mắt cao thâm và sống mũi thẳng. Người đàn ông rất có khí chất, An Hạ đoán anh ta làm một nghề rất trí thức và uyên bác.
Chân cô hơi cứng, đi về phía anh ta. Nhưng Mục Tống Thần đã nhanh hơn một bước.
- "Lục Thẩm Ngạn?"
Lục Thẩm Ngạn? Tên nghe thật êm tai.
Người đàn ông nhàn nhạt gật đầu.
- "Lục Thẩm Ngạn, tôi không cần biết anh vì lí do gì khiến cho Lan Mị bị như vậy, nhưng nếu anh không yêu cô ấy, anh có thể nhích xa cô ấy ra một chút hay không? Đừng để cho bạn tôi phải chịu đựng những đau đớn như vậy, cô ấy không đáng!"
Hắn nói rồi bỏ đi ra ngoài ban công, châm lửa đốt thuốc. Lập An Hạ rụt rè tiến đến.
- "Chào anh, tôi là An Hạ, lần đầu gặp mặt."
- "An Hạ, Lan Mị rất hay kể cho tôi nghe về cô." - Lục Thẩm Ngạn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-365-ngay/2313791/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.