- Mục Tổng, Hạ Tổng đã chính thức vào "vị trí chiến đấu", nhất định giành lấy hạng mục lần này. Xem ra tình thế càng lúc càng phức tạp, có rất nhiều người có ý định muốn đối đầu với Mục Thị của chúng ta.
Sườn mặt hắn nghiêng về một phía, thâm trầm lắng nghe không đáp khiến Tư Liễu không biết phải nói gì kế tiếp. Đột nhiên hắn nhếch môi, để lộ một nụ cười nửa miệng hiếm thấy, giọng nói phát ra tàn nhẫn vô cùng:
- Thương trường là chiến trường. Không quan trọng có bao nhiêu đối thủ, chỉ cần chúng ta giỏi, vị trí số một vẫn mãi thuộc về chúng ta mà thôi! Tư Liễu, cậu nên nhớ, muốn sống trên bàn xoay của thương trường, tuyệt đối, không thể nương tay!
- Mục Tổng, tôi đã hiểu.
- Vậy đi chuẩn bị đi!
Hạ Nhất Kỳ, cậu muốn đấu với tôi? Hắn hơi cười, đứng dậy bước vào gian phòng nghỉ phía trong. Trên tường có treo một bức ảnh của một cô gái cỡ lớn. Cô ấy rất đẹp, nụ cười tao nhã hiền dịu, làm lòng hắn khẽ nhói.
- Diệu Chi... Em xem, cô gái đó thật sự rất khác em... Em biết không, từ ngày em đi đó, anh đã ngỡ sẽ tim anh sẽ không có cách nào để rung động một lần nữa... Nhưng mà... Cô gái đó, thực sự đã làm nóng chảy lòng anh rồi... Anh thích cô ấy, Chi, em hãy tiếp cho anh sức mạnh, để có thể nói với cô ấy, được không em?
Tay Mục Tống Thần sờ lên gương mặt Hòa Diệu Chi, không nhanh không chậm cất tiếng. Tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-365-ngay/2313758/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.