"Ngươi nói gì cơ? Nói lại xem nào?" Rõ ràng lời nói của tên thuộc hạ kia đã lọt vào tai hắn. Nhưng tên thiếu niên đó vẫn nhất quyết tỏ ra không tin, mắt đen mở to. Trông bộ dạng Các chủ thất thố đến vậy, anh chàng thuộc hạ càng thêm nơm nớp lo sợ. Cúi người thấp hơn, nói một hồi dài dòng: "Mật thám đang ẩn nấp trong hoàng cung vừa báo tin về bên Tàng điện. Hoàng Dương công chúa vẫn còn sống. Đã được ám vệ của hoàng thượng lén lút đưa về Thọ Hy cung vào canh ba sáng nay."
"Tình trạng của nàng ta?"
"Hình như đang chìm vào hôn mê."
Thiếu niên mím môi không hỏi thêm câu nào nữa, lặng lẽ ngồi ôm trán suy tư. Trông chủ tử không nói, thì tên thuộc hạ cũng không biết phải nói gì thêm. Hắn ta vẫn còng lưng giữ nguyên tư thế đó. Một hồi lâu sau, ngay khi hắn ta cảm giác lưng mình sắp còng gãy đến nơi rồi thì người ngồi trên thư án mới trầm trọng mở miệng: "Giữ kín chuyện này khi chưa có hiệu lệnh mới của ta . Nếu lộ ra một tiếng gió lay động nho nhỏ thôi, đừng trách ta ác."
Trán lấm tấm mồ hôi, thuộc hạ ngoan ngoãn trả lời: "Vâng, thưa Các chủ."
Tiểu thiếu niên không có bận tâm nhiều đến thuộc hạ nhà mình, chỉ phiền não phất tay đuổi người: "Ngươi lui đi."
"Dạ."
...
Người vừa đi cái, mặt nạ bình tĩnh của mĩ thiếu niên mới dần dần vụn vỡ. Trong đáy mắt xuất hiện thần sắc hoang mang, sợ hãi...Chết tiệt, rõ ràng mọi thứ đã thành công một cách hoàn mĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/4612575/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.