Edit: ♥Tiên♥
Cô nhắm mắtlại, để mặc anh bôi đất lên mặt mình. Tay anh vuốt ve làn da cô, tronglòng tay còn vương những hạt cát. Ngón tay men theo bờ lưng xuống dưới,đến vòng eo lại lần theo bụng trở về, nhẹ nhàng vuốt ve hõm cổ cô.
──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────
Cùng nhau đi xuyên qua một hành lan quanh co và mấy ô cửa nhỏđược sơn son đỏ, họ tiến vào trong một mật thất tối đen. Hạ Lan TĩnhĐình đưa tay ấn vào một công tắc cơ quan, phiến đá trên đầu từ từ dichuyển sang hai bên, không gian trước mặt Bì Bì đột nhiên trở nên ngờisáng, họ đã ở đáy giếng.
Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đầy sao, tuy không trông thấy mặttrăng, nhưng ánh trăng lại được một phiến đá thạch bích nhẵn nhụi, trong như gương khúc xạ đến.
Theo ánh trăng len lõi vào trong còn có một ít không khí lạnh buổi sớm.
Trên người Bì Bì chỉ mặc một lớp áo ngủ của Hạ Lan Tĩnh Đình. Áongủ có màu trắng tuyền, được may từ lụa, trĩu rủ xuống, rất mỏng và rấtrộng. Mặc vào cảnh xuân phơi phới, khiến người ta có cảm giác không phải đang mặc quần áo mà như đang khoác một làn gió mát lên người. Cơ thểvừa tắm xong vẫn còn ẩm ướt, hơi ẩm xuyên qua lớp áo tơ tằm mịn màng,tỏa thành một làn hơi trắng nhạt dưới ánh trăng, chỉ trong chớp mắt, lại ngưng tụ hòa vào màn sương núi buổi sớm. Bì Bì thấy lạnh, người cô runlên cầm cập.
Áo lụa tơ tằm của Hạ Lan Tĩnh Đình là màu đen thuần khiết. Anhnâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-go-ky-la-van-kiep-yeu-em/2227381/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.