Nghĩ ở nhà tịnh dưỡng vào hôm thì cô lại được vào trường, lần này các giáo viên đã sắp cho cô một chổ ngồi mới.
Chắc có lẽ là họ sợ chuyện cũ sẽ tái diễn, vào lớp học cả buổi không thấy anh đâu nên cô đi hỏi mọi người xung quanh thì mới biết từ ngày bóp cổ cô thì anh đã không còn đi học.
Cô không biết có phải là cậu mình đã ra tay hay không nhưng mà cô nhớ khi còn ở viện ai đó đã hứa sẽ để cho anh được yên mà.
Ông cậu này xưa nay rất trọng chữ tín và có quy tắt làm người nên chắc không lật lộng đây nhỉ.
Đôi lúc cô cũng không hiểu bản thân mình muốn gì, rõ ràng là người ta ra tay với cô trước vậy mà cô lại xin ông cậu của mình bỏ qua chuyện này.
Haiz… bỏ đi, chuyển chổ rồi thì xem như mình và con người đó không còn quan hề gì nữa.
Hai ba ngày sau thì Cao Hữu Kỳ đi học lại, vẫn gương mặt ấy nhưng dáng vót có vẻ yếu hơn nhiều.
Hôm nay vẫn học như mọi khi, ngoài ca hát, học đánh vần, xem phim hoạt hình thì cuộc được ra khu thể thao chơi mấy bộ môn như cầu tuộc, xích đu,… trong lúc xếp hàng thì các bạn nhỏ chơi giỡn và vô tình đυ.ng trúng người anh.
Cả người anh cứ như sợi búng mà ngã xuống đất, lúc này cô cũng đứng ở gần nên tiện tay đỡ và nhanh chóng người được đưa đến phòng y tế.
Trong quá trình này quần áo có vô tình xốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-go-dinh-menh-chanhh-chuaa/3547721/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.