Chuông reo, Lâm Uyển từ trên ghế nhảy xuống, lê dép đến trước cửa, từ trong video nhìn thấy người giao hàng mặc đồng phục màu xanh. Cô mở cửa, một chàng trai với làn da rám nắng cầm theo biên lai lên tiếng: “Xin hỏi cô là Lâm Uyển? Đây là tủ lạnh cô mua ở cửa hàng chúng tôi...”
Lâm Uyển cầm biên lai định kí tên, chàng trai ngẩn ra, nhắc nhở: “Cô không nghiệm thu hàng trước à?”
“Không cần.” Lâm Uyển không ngẩng đầu, kí tên xoẹt xoẹt.
“Cái đó, công ty chúng tôi có quy định, khách hàng bắt buộc phải kiểm tra hàng hóa, nếu không sau này xảy ra vấn đề thì...”
Lâm Uyển nhanh nhẹn thu bút lại, nhét hóa đơn vào lòng anh ta, nói: “Yên tâm, xảy ra vấn đề cũng sẽ không tìm các anh.”
“Dạ?” Chàng trai ngạc nhiên, chưa từng gặp khách hàng nào dễ dãi như thế, chẳng lẽ đầu óc có vấn đề, xem ra không giống thế. Hai đàn anh phía sau thúc giục chàng trai: “Mau lên, lề mề cái gì, vẫn còn một nhà nữa kìa.”
Lâm Uyển cũng bảo: “Phải đó, tôi còn không để ý thì anh sợ cái gì?”
Chàng trai lau mồ hôi, được thôi, sợ cái gì, dù sao người móc tiền ra trả cũng không phải mình, chỗ này đều là nơi của người có tiền, người ta có tiền thì muốn làm thế nào chả được, kể cả có rải tiền khắp nơi thì điều đó cũng không liên quan đến mình, cùng lắm thì mình chạy phía sau nhặt lên thôi.
Tủ lạnh được khiêng vào trong, để đâu đây, Lâm Uyển chỉ ngay chính giữa phòng khách, nói: “Để đây đi.”
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-go-chi-mang/65035/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.