Trong một góc phòng tối tăm, trên chiếc giường nhỏ nhắn chỉ vừa đủ một người nằm, Vĩ Văn vùi khuôn mặt ngại ngùng của mình vào chiếc chăn bông. Tim cậu đập dữ dội, cậu đưa tay lên ngực, cảm nhận nhịp đập điên cuồng của trái tim mình.
Cậu không cầm được cơn xấu hổ, tự lẩm bầm trong miệng: “Có đáng gì đâu mà mình lại thế này chứ? Bị chỉ trêu chọc đôi câu thôi mà…” Cậu tức tối nắm siết chặt vào chăn bông, “Còn cái thằng Tuyên Quân chết tiệt! Đúng là mình không thích nó rồi!” Nghĩ đến gương mặt của Tuyên Quân trước đó, Vĩ Văn đỏ mặt, chui tọt vào trong chăn, cuộn tròn mình xấu hổ.
Ban nãy trong lúc đi trên đường về nhà cùng Tuyên Quân. Vĩ Văn không giấu nổi những suy nghĩ trong đầu mình. Buột miệng, anh bất ngờ quay sang hỏi thẳng Tuyên Quân: “Lam Chi…ý tao là lớp trưởng đấy, thích mày đúng không?”
Tuyên Quân không hề do dự, cũng không hề biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào trên khuôn mặt. Anh bình thản trả lời một cách ngay lập tức: “Em cũng chẳng rõ nữa.”
Vĩ Văn cau mày khó chịu, trong lòng hậm hực. Có cảm giác mình bị Tuyên Quân lừa dối vậy. “Ban nãy cậu ấy tỏ tình mày đúng không?”, Vĩ Văn hỏi lại, khóe mắt cay cay.
Nhìn về phía Vĩ Văn, anh biết rằng Vĩ Văn đã nghe được điều gì đó ở công viên, nhưng anh không ngờ cậu lại nghe được những câu quan trọng nhất. Tuyên Quân đắn đo suy nghĩ đôi chút, rồi ẩn đi mọi cảm xúc hiện tại. Anh trêu chọc cậu: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-dinh-menh/3548715/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.