Vài ngày sau đó, khi Vĩ Văn nhận được bài kiểm tra cũ, cậu không thể kìm được cảm xúc trong lòng khi nhìn thấy điểm số của mình. Vĩ Văn im lặng, tập trung nhìn vào con số 8 được cô giáo viết ngay ngắn phía trên đầu trang giấy. Ánh mắt to tròn của cậu không ngừng nghi ngờ về điều này. Điều đáng nói hơn đây là lần đầu tiên Vĩ Văn đạt được 8 điểm trong môn Lý từ trước đến nay.
Sau khi nhìn kỹ lại một hồi lâu, Vĩ Văn cuối cùng nhận ra một điều, bài kiểm tra này do Tuyên Quân làm ra. Vĩ Văn cảm thấy bản thân có chút buồn bã và hơi thất vọng về chính mình khi nhận ra điều này.
Khi Tuyên Quân nhìn thấy ánh mắt Vĩ Văn đang nhìn mình, anh có chút hoảng sợ, liền bắt đầu giải thích: "Em lựa câu khó nhất bỏ trống, sợ cô phát hiện, em xin lỗi.."
Vĩ Văn rũ mắt không mấy quan tâm, thậm chí cậu còn lắc đầu một cách thờ ơ. Ở hiện tại, Vĩ Văn chỉ cảm thấy may mắn vì không bị phạt hay bị la mắng từ bố. Vĩ Văn không thể nói lên lời cảm ơn dành cho Tuyên Quân dù có chút ghen tị vì Tuyên Quân giỏi hơn mình. Vĩ Văn nằm im lặng trên bàn, suy nghĩ và đắn đo trong một thời gian dài...
Khi chuông reo lên để báo hiệu giờ ra chơi, Tuyên Quân không đợi giáo viên rời khỏi lớp học mà tự mình bước ra trước một bước. Dù vậy, giáo viên không trách móc hay chỉ trích một câu nào với anh. Lát sau, chỉ thấy Tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-dinh-menh/3548695/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.