Edit: TH
Beta: Richi
Lâm Yên đứng trước cửa phòng để đồ dụng cụ, khẩn trương nuốt nước bọt.
Trong đó sẽ không phải có một đống anti lao ra chùm đầu úp sọt đánh cô đấy chứ?!
Không thể trách cô suy nghĩ lung tung, chủ yếu là do Bùi Nam Nhứ đột nhiên bảo cô đến chỗ kì quái như vậy...
Lâm Yên lắc đầu, quên đi suy nghĩ vớ vẩn. Ban nãy ở trong phòng bao đã xác nhận ngay trước mặt Bùi Nam Nhứ rồi, chắc chắn là anh ta có chuyện gì mới phải.
Nghĩ tới đây, Lâm Yên vội vàng đi vào phòng để đồ, cô hơi vươn tay, thử thăm dò đẩy nhẹ cửa phòng ra.
Cánh cửa này bám đầy bụi bay mù mịt, phía ngoài cửa khóa cũng bị han gỉ, Lâm Yên nhẹ nhàng đẩy một khe cửa nhỏ, nhìn trông như cửa chỉ đang khép hờ.
Lâm Yên thấy thế, dùng lực thêm chút nữa, giây tiếp theo, "kẹt" một tiếng, cửa phòng để đồ hoàn toàn bị đẩy ra hẳn.
Lâm Yên cất bước vào trong.
Chỉ thấy trong tối om, không bật đèn, ánh sáng mờ mờ từ khung cửa sổ nhỏ phía trên có thể nhìn thấy thoáng qua trong phòng toàn đồ chất đống vô cùng bừa bộn, bụi cùng mạng nhện giăng đầy, xem ra là đã lâu rồi không ai sử dụng căn phòng này.
Lâm Yên đang suy nghĩ về ý của Bùi Nam Nhứ là thế nào thì đúng lúc này, đột nhiên trong căn phòng tối tăm lại bùng lên ánh sáng đỏ rực.
Ánh sáng đó rực rỡ, lập loè trong đêm tối.
Đợi sau khi Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169926/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.