Edit: Kali
Beta: Richi
Mấy người bên cạnh yên lặng nhìn hai người rõ ràng vừa rồi còn ầm ĩ long trời lở đất mà lúc này lại bắt đầu nhét thức ăn cho chó: "..."
Bùi Vũ Đường vô cùng sung sướng và kích động: "Quá tốt rồi! Lời cầu nguyện của tôi cuối cùng cũng thành hiện thực!"
Cái này không phải là đầu giường cãi nhau cuối giường hòa sao?
Lâm Yên trợn tròn mắt, lông mi chớp liên tục. Đến khi Bùi Duật Thành đã đứng dậy, cô rốt cục mới phản ứng lại.
Cô ngơ ngác dõi theo Bùi Duật Thành hơn nửa ngày, sau đó lập tức nhìn đồng hồ đeo tay kia của anh.
Im lặng...
Thế mà thật sự không vang nữa.
Đây là loại đồng hồ gì kì lạ thế?
Chẳng lẽ cô thật sự có năng lực như thuốc an thần gì đấy hay sao?
Lúc này Trình Mặc nhận một cuộc điện thoại, lập tức đi tới báo cáo với Bùi Duật Thành: "Bùi tổng, giáo sư Wil Son và đoàn thể đều đã đến. Hiện tại họ đang ở Vân Gian Thủy Trang, ngài muốn để họ khám bệnh cho ngài không ạ...?"
Bùi Duật Thành còn chưa kịp mở lời, Lâm Yên nghe xong, lập tức nói ngay: "Bác sĩ đã tới rồi sao? Vậy thì mau để cho họ xem cho Bùi tiên sinh một chút đi!"
Trình Mặc nghe vậy, đưa mắt nhìn lại Bùi Duật Thành.
Bùi Duật Thành luôn rất chán ghét những tay bác sĩ kia. Nếu không phải rơi vào tình huống mất đi ý thức cũng sẽ không để bọn họ tới.
Bùi Duật Thành:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169764/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.