Edit: TH
Beta: Cá + Richi
"Đồng chí cảnh sát! Báo cảnh sát rõ ràng là chúng tôi! Là chúng tôi đấy có được không? Chúng tôi báo cảnh sát là để mấy người bắt lấy đám ác ôn này đấy! Sao có thể thả cô ta ra được!"
...
Nghe cả đám người ồn ào gào lên ầm ĩ, tay cảnh sát sầm mặt quát lên: "Im lặng hết ngay cho tôi! Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo?! Các người coi đây là chỗ nào hả?"
Nói xong tay cảnh sát nhìn một tên bị gãy tay gãy chân, sắc mặt không vui, lên tiếng giáo huấn lại: "Các người một đám thanh niên trai tráng, mỗi người đều rất to cao khoẻ mạnh thế này mà lại đi mặt dày nói một cô gái chân yếu tay mềm đánh các người thành ra nông nỗi này à? Không cảm thấy ngại sao?"
Đám người Tống Diệu Nam bị mắng đến máu chó đổ đầy đầu. Oan uổng đến phát khóc, thậm chí còn phải chịu nhục nhiều hơn.
Đám người bọn họ bị một con nhãi ranh đánh cho thành ra nông nỗi này, bọn họ cũng không muốn thừa nhận đâu, được chứ?
Ông ta cho rằng bọn họ nói điêu à?
"Đồng chí cảnh sát, chuyện chúng tôi nói đều là sự thật. Không tin mấy người có thể đi điều tra thử xem!"
"Thật sự cô ta đánh chúng tôi mà!"
"Đúng thế, sao lại không tin chúng tôi?!"
Nhìn cả lũ Tống Diệu Nam vô cùng suy sụp, ngay cả bọn Bùi Vũ Đường cũng không khỏi đồng cảm thay.
Đồng chí cảnh sát ơi, quả thật bọn nó nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169676/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.