Try everything.... try...
- Alo, em nghe nè! - nó nhấc máy
- Em rảnh không? - Huy ở đầu dây bên kia
- Cũng không rảnh lắm - nó nhìn lại cái phòng mình: chẳng khác gì cái ổ chuột, quần áo, giày dép tứ tung, mỗi góc 1 cái - Có chuyện gì không?
- Tính rủ em đi vòng vòng chơi mà bận rồi thì thôi vậy
- Không, đi chơi hả? Em rảnh mà, rảnh mà - nó phản bác lại ngay
- Bó tay... vậy 15 phút nữa anh qua! - Huy trợn tròn mắt, quay ngoắt 360 độ trong vòng chưa đầy 3s mới kinh chứ!
- Ok ok ạ! Tới lẹ đi nha! - nó cúp máy rồi phi đi thay quần áo, à không, chỉ là xuống nhà và đi thêm đôi giày vào thôi
.
.
.
- Cafe không tốt cho em đâu, uống cái đó nhiều không khác gì dùng thuốc phiện đâu!
- Ây dà, sao dạo này anh cũng nghiên cứu ba cái này á hả? - nó không tin vào tai mình, cái tên mà suốt ngày đi ăn ngoài mà hôm nay lại bày đặt sức với chả khỏe
- Từ giờ phải tự biết lo cho bản thân đó nghe chưa?
- Vậy anh không lo cho em nữa hả? Anh đi đâu sao? - nó nhìn chằm chằm Huy
- Anh... - Huy ấp úng chẳng nói nên lời
- Lẽ nào? Anh mắc bệnh nan y sắp chết rồi hả? - nó hoảng hốt
- Cái gì? - Huy giật mình
- Bệnh gì vậy? Anh đi khám chưa? Bác sĩ nói sao? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122760/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.