- Đâu nhỉ, rõ là hôm đó cất trong này cơ mà - nó lục tung cả phòng lên,
- Có chắc là em để trong cặp không? - Lâm nhìn thấy bãi chiến trường thì hỏi, sức kinh phá của nó khủng thật
- Chắc chắn mà, trời ơi cái vòng đó quý lắm... em để đâu rồi - nó sắp khóc tới nơi rồi - A! Đúng rồi... vệ sinh tầng 1 - nó giật nảy
- Để quên ở tầng 1 hả, để anh xuống lấy cho
- Không phải, hôm trước đi liêm hoan ở nhà anh Hải, em có tháo vòng ra để rửa mặt mà quên không đeo lại. Đúng rồi, ở nhà anh Hải
- Chịu em luôn...
- Lâmmmmm à
- Rồi, biết rồi, để anh chở cô qua đó, tay chân thế kia – Lâm tự hiểu số phận mình, đứng dậy đi xuống nhà lấy xe
…
Kính coong....
- Ủa An, em chào anh - Hải ra mở cổng - Vô nhà đi
- Em tới tìm đồ - nó ngồi xuống ghế
- Đồ gì?
- Hổm rày en có để quên cái vòng cổ trong vệ sinh tầng 1 á, lấy giùm em cái
- Vòng cổ nào?
- Cái vòng có...
- Có phải bằng bạc đúng không?
- Đúng rồi! Nó đó! - nó giật nảy
- Anh lại tưởng cái đó của Phương nên trả em ý rồita
- Của em mà! Tự dưng lại đưa cho con nhỏ đó làm gì? Lại phải lết xác qua nhà nó - nó thở dài
- Tại anh thấy nó giống cái vòng mà Phương hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122759/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.