Bộp... bộp... bộp
Đó là tiếng điện thoại cuả nó rơi xuống sàn khi lấy được kết quả thi
- Có chuyện vậy An, không phải lúc nãy em hào hứng lắm cơ mà? - Lâm hỏi nó
- Em hơi mệt... em lên phòng trước - nó choáng váng bước lên phòng
....
Cốc...cốc...cốc
- An à, xuống ăn cơm đi em - Long ngoài cử gọi nó
- ....
- Có chuyện gì vậy?
- ....
- AN... MỞ CỬA RA!!! - Long hét lên
- Có chuyện gì vậy Long? Bảo mày lên gọi em nó xuống ăn cơm mà mãi chả thấy xuống - ba nó cáu
- Chú ơi, An từ nãy không có phản ứng gì, không biết có chuyện không - Long lo lắng
- Dưới nhà có chìa khóa, mau xuống lấy lên đây - ba nó nói
- Vâng
- An... con làm sao vậy? - ba nó chạy vội tới chỗ nó khi thấy nó đang ôm đầu gối ngồi ở góc phòng
- Hu... hu... hu... ba ơi... con.. hức... con... xin lỗi... con... hức... hức... làm... làm... ba thất... vọng rồi.... - nó vừa khóc vừa nói
- Nín, ngoan, có gì kể cho ba nghe... - ba nó dịu dàng hỏi han
- .... - nó lắc đầu
- Có chuyện gì? - ba nó hỏi
- Con trượt Trần Đại Nghĩa rồi - nó lau nước mắt
- Tại sao? - ba nó hơi ngạc nhiên vì với sức nó thừa sức để đỗ trường chuyên
- Điểm anh.. điểm anh ... - nó chìa cho ba nó tờ giấy báo điểm
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122551/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.