Trong núi rừng ngổn ngang đều là xác chết.
Nếu cẩn thận xem, có lẽ trong đó còn có mấy người còn hơi thở.
Một quân sĩ Nhật Bản tay cầm một thanh trường đao, hết sức phấn khởi chặt bỏ đầu người nằm dưới đất. Gã chặt xuống một cái, tựa như cắt một trái dưa hấu, thuận tay ném những cái đầu này chất thành một đống.
Thiếu úy Nomura Koichi nóng nảy gầm với gã một câu.
– Khốn nạn! Lúc này còn có lòng dạ càn quấy?! Còn không mau xử lý xong rút hết!
Nomura hiện giờ tâm tình thật không tốt. Gã nhận được chỉ lệnh là phải bắt sống Tướng quân Tạ Viễn, dùng để trao đổi tên đại nhân vật kia. Nhưng vừa rồi một trận khai hỏa dày đặc, cư nhiên bắn chết Tạ Viễn ngay tại chỗ! Giờ gã làm sao trở về ăn nói với cấp trên đây?!
Dùng chân đá đá thi thể Tạ Viễn, gã cau mày dặn dò nói.
– Mang cái này về, cái khác, xử lý ngay tại chỗ hết!
– Vâng! – Bọn lính nhất tề ưỡn ngực nghiêm, trả lời một tiếng.
Kế tiếp, bọn họ liền bắt đầu đem những thi thể này kéo hết vào trong rãnh nông, cầm lấy lưỡi lê, đối với đống thi thể này đâm lung tung…
Trong đống người chết, Bạch phụ tá hơi giật giật.
Hắn đầy người đều là máu tươi, dùng hết toàn lực vươn tay, giãy dụa bò tới trước nửa bước.
Dưới thân hắn có một thân thể, nửa bước này, vừa vặn che lại hết thân thể đó.
Chút động tĩnh ấy, bị một binh sĩ Nhật Bản liếc mắt một cái thấy liền tùy tùy tiện tiện giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605218/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.