Tạ Viễn nhếch lông mày, hơi hơi nheo lại ánh mắt. – À…! Hắn vỗ một cái mạnh lên mông tròn Lý Hổ.
– Tam gia quá nuông chiều ngươi rồi, không thoải mái phải không?! … Vừa mới làm xong ngươi đâu, mông lại ngứa?
Lý Hổ nỗ lực nghiêng đầu, dùng cái ót đối Tạ Viễn, miệng chẹp chẹp đặt ở trên gối đầu than thở vài câu.
– …
– Nói cái gì, không nghe thấy!
– … Ngủ… cứ…
– Lớn tiếng một chút!
Lý Hổ ở trên gối đột nhiên quay ngoắt lại, gân cổ, không quan tâm lớn tiếng nói.
– Nhiều năm qua, đều là ngươi ngủ bố, có đi không có lại, bố ngủ ngươi một lần cũng không được! Là vì bố đấu không lại ngươi, cũng chỉ có thể cứ bị ngươi cho làm kỹ nữ ngủ sao?!
Nói tới đây, hắn có chút uất ức giảm âm xuống, cúi đầu than thở một câu.
– Bố cũng là Đại lão gia, cũng không phải chỉ mọc mông không mọc kê đâu!
chỉ đàn ông trưởng thành trở lên.
Nói xong lời này, hắn lập tức quay lại đầu đi, nhắm hai mắt lại, một bộ tư thế lợn chết không sợ nước sôi nóng. Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể nhìn thấy lỗ tai hắn đang hơi hơi rung rung, ngay cả tóc ngắn ngủn sau gáy đều dựng đứng lên.
Phía sau nửa ngày không có động tĩnh. Đột nhiên, hắn lỗ tai nóng lên, vành tai bị người nhẹ nhàng ngậm vào miệng.
– Ai nói Tam gia chỉ ngủ kỹ nữ, còn không thể ngủ với vợ ta?
Âm điệu một câu đó thân mật mà lại dịu dàng, Lý Hổ thân thể hơi hơi chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605202/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.