Cánh cửa bị tác động đóng sầm lại, mang theo hắn đi mất. Trong căn phòng làm việc bây giờ chỉ lại Uyên Ninh đứng trơ trọi, dưới chân cô là liên tiếp những giọt máu nóng đua nhau rơi xuống.
Hơi thở lạ lẫm, cùng với giọng nói giận dữ của hắn vẫn còn văng vẳng đâu đây.
Cửa lại một lần nữa bị mở ra, Đình Thư đi như chạy vào bên trong. Chỉ kịp nhìn thấy Uyên Ninh vừa ngã xuống, xung quanh cô toàn là máu.
Ánh đèn trên cửa phòng cấp cứu tắt lịm đi, đồng thời cửa cũng bị đẩy qua một bên. Bác sĩ Thời, một người bạn lâu năm của Đình Thư bước đến trước mặt chị. Bên cạnh chị Đình còn có Á Văn và một vài người khác.
- Sao rồi Thời Trí, vết thương thế nào?
- Chỉ một chút nữa là đến cuốn họng rồi, mất máu quá nhiều nên cô ấy cần nghỉ ngơi. Máu của cổ cũng thuộc vào loại hiếm, rất may ở đây vẫn còn, đừng lo nữa. Bên chỗ em ổn thoả cả rồi chứ?
Có lẽ đây là lần đầu Thời Trí bắt gặp gương mặt lo lắng này của Đình Thư. Bao năm nay làm ăn ở Sa Thiềm, cô ấy tựa như trở thành một người lạnh lùng, rất phù hợp với tính chất kinh doanh ở đó. Đình Thư cũng chưa từng để Sa Thiềm xảy ra chuyện như thế này, hôm nay ắt hẳn đã gặp phải vận xui rồi.
- Tôi chưa từng làm anh thất vọng mà đúng không? Cô ấy bị thương chỉ vì bảo vệ cho cấp dưới, tôi không bị ảnh hưởng gì cả, đừng lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699590/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.