2 giờ 28 phút sáng hôm sau,
Lục Khải Ưng quấn khăn ngang hông bước ra từ phòng tắm, bế Uyên Ninh cho cô nằm lên giường.
Uyên Ninh bây giờ mệt mỏi đến mức mắt không tài nào mở lên nổi, tay nhức, hông cũng nhức, nhất là chỗ kia, thực sự rất đau buốt. Anh đã quấn lấy cô đòi hòi không biết bao nhiêu lần, từ giường ngủ rồi vào phòng tắm, từ phòng tắm anh mang ra cô tới ban công, cuối cùng từ ban công lại trở vào bồn tắm.
Vừa được gối đầu lên giường chưa được bao lâu, cô lại cảm thấy giữa hai chân mình lại có thứ gì đó chui vào, rất nhanh liền truyền đến cảm giác mát lạnh.
Cô hoảng sợ chống tay ngồi dậy, mắt mở to nhìn xuống dưới.
- Khoan…khoan đã, tên súc sinh, anh còn muốn làm cái gì nữa?
Lục Khải Ưng đang tập trung thoa thuốc mỡ lên cho cô, thần sắc cũng đã hơi tuột dốc, mí mắt mệt nhoài hơi cụp xuống chậm rãi nhướng lên nhìn cô.
- Còn sức chửi anh như vậy, anh cũng không ngại làm súc sinh thêm vài lần nữa đâu.
Miệng nói vậy, nhưng anh biết cô đã không thể chịu nổi được nữa, chính anh cũng đã thấy ‘bữa ăn chính’ hôm nay thế là trọn vẹn rồi.
Ngón tay trỏ của anh sau khi thoa thuốc xong lại không rời đi ngay, cùng với ngón cái miết nhẹ vào dấu răng mình để lại đùi trong của cô, dịu dàng nói.
- Ngủ đi, anh ôm em ngủ.
Uyên Ninh mở mắt không lên, xác định anh sẽ không làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699513/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.