Bản tuyên án chính thức cho Mạnh Tùng đã có, là tử hình, thời gian xử tử là ba ngày sau.
Ông ta mang tội nặng nhất là vượt ngục, gây tổn hại đến người khác. A Tấn chính là người làm chứng.
Rạng sáng lúc gần bốn giờ, Lục Khải Ưng sai A Tấn đi Phúc Kiến làm việc tiếp theo, còn mình thì tìm đến chỗ này theo thông tin anh hỏi được từ người đảm nhận vụ án trước đó, biết được Ngô Nguyệt Mai sau khi tự vẫn được đặt xá chôn cất tại nghĩa trang, nằm cạnh mẹ ruột của bà ấy.
Anh nhận ra, Uyên Ninh bị ảnh hưởng rất nhiều sau cái chết của mẹ, gián tiếp gây nên hội chứng tâm lý hoảng loạn của cô hiện tại. Sở dĩ anh đột ngột tìm đến đây không phải vì muốn gấp gáp xác định chuyện gì, đơn giản chỉ là anh biết sau lần trở về này, tương lai cô và anh có lẽ sẽ chẳng có cơ hội được đến đây nữa.
Anh muốn mình và cô đường đường chính một lần cùng nhau đứng trước mặt mẹ của cô ra mắt.
Nội tâm của anh đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi, đoạn đường phía trước dẫu có thế nào anh cũng mang cô theo, dành cả tính mạng để đùm bọc cho cô, cho đến khi trút hơi thở cuối cùng.
Uyên Ninh mơ mơ màng màng chìm vào một giấc mộng, cô thấy Lục Khải Ưng đi tới bên cạnh mình, dùng mu bàn tay vuốt ve lấy gò má mình, rồi sau đó choàng lên người cô một chiếc áo ấm, kéo cô vào lòng.
Cô dường như nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699489/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.