Vị thúc ngoại tổ mẫu William này xem ra không phải là người thông tuệ nhạy cảm, Edward từ bà đối với lời nói của mình biểu hiện đầy nghi hoặc liền có thể nhìn ra, có điều bà rất tự biết mình biết người, chờ đến tối sau khi trở về phòng, liền lập tức nói hết những lời Edward nói với bà kể đầu đuôi ngọn ngành cho chồng mình là Orlando.
Orlando lập tức lĩnh ngộ Edward ám chỉ, ngay lập tức buổi chiều ngày hôm sau trên sân đấu nắm lấy cành ô-liu Edward đưa cho ông.
Aixia mặc dù là thành thị nhỏ, thế nhưng đế quốc vẫn rất coi trọng giáo dục kiến thiết phương tiện cơ sở, bởi vì trong thành này cũng không thiếu trường học, có thể điều phối sân đấu cho các bé thú nhỏ tu luyện. Ngày hôm nay là thứ bảy, trường học toàn thành đều nghỉ, bởi vậy Edward liền mượn sân đấu trung học lớn nhất trong thành, để người hầu thú nhân đến luận võ một hồi, biểu diễn thành tích cho người nhà của chính mình xem.
Edward đương nhiên dẫn theo William ngồi ở giữa chỗ ngồi khách quý chật hẹp. Thú nhỏ vị thành niên trên thực tế khi thi đấu cũng không có gì để xem xét quá nhiều, có điều đối với khán giả và người nhà người dự thi, bầu không khí thính phòng lại rất là náo nhiệt, ai cũng hi vọng con nhà mình thắng được người khác, mà bọn nhỏ cũng chỉ lo mất mặt trước ba mẹ mình, đánh đến mức liều mạng dị thường. Cũng may hiện tại nhóm người hầu chỉ mới mười mấy tuổi, cũng chỉ dùng răng và trảo để thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-vuong-quyen/1368634/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.